Trả lại anh yêu hết, trả lại những bình yên. Buông bỏ một cuộc tình chưa bao giờ được xem là dễ dàng. Từ bỏ từng thói quen, những kỷ niệm từng cùng nhau trải qua để trả lại cho nhau cuộc sống mà không có sự xuất hiện của đối phương. Từng cảm xúc đó được thể hiện thật da diết qua những câu chữ trong lời bài hát Em Mây của ca sĩ Hạnh Sino.
Đôi lời bài hát em Mây
Trả lại hết cho anh, trả lại những cái ôm, trả cho anh cuộc sống bình yên không có em bên cạnh.
“Em lang thang tựa mây
Đêm nay trôi hững hờ”
Đêm nay em làm áng mây trôi giữa bầu trời, lững lờ nhìn anh nhưng thật đáng buồn, anh lại chẳng mong mây giăng đầy ngập lối. Mây đành đoạn trôi nốt đêm nay nữa, trả lại anh những khoảng trời quang mây tạnh giữa muôn vàn trăng sao.
Cảm giác buông bỏ chưa bao giờ là dễ dàng
Đau lắm khi đành đoạn buông bỏ một tình cảm mà mình dành trọn cả con tim dành cho người ta, nhìn người mình yêu ra đi, trả lại cho nhau những ngày không có nhau bên cạnh. Cũng giống như khi bạn nắm một hòn đá trong tay, rất mệt, nhưng bạn cảm thấy được an ủi vì nó vẫn còn trong tay bạn, bạn vẫn giữ được nó. Nhưng bạn có màng suy nghĩ, hòn đá kia giờ lạnh tanh chẳng còn cảm xúc. Và khi bạn quyết định một lần dứt khoát buông nó ra, hòn đá rơi xuống chân, bạn đau rất nhiều.
“Trả lại” hai từ nghe thật nhẹ nhàng khi chúng thoát ra khỏi miệng ai đó. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu được để làm được điều đó cần bao nhiêu giằng xé, bao nhiêu cố gắng, đau đớn đến nhường nào. Không một ai muốn phải quyết định làm điều này trong cuộc đời mình cả, nhưng người đã thay lòng, không còn tình cảm nữa, thì buông tay là cách giải thoát duy nhất cho cả hai. Buông bỏ là một trong những cốt lõi của cuộc sống, buông bỏ là cánh cửa bạn phải bước qua để trưởng thành.
Chọn đau một lần để rồi dù có để lại sẹo thì nó cũng chỉ nhắc nhở ta rằng trước đây tôi đã mạnh mẽ đến mức đôi khi nhìn lại, chạm vào lại chạnh lòng nhớ về quãng thời gian đã qua. Nếu bạn chọn phải chịu đựng những nỗi đau triền miên, sẽ không ai trách bạn vì sự lựa chọn là của bạn. Nhưng cũng đừng quên rằng, ở một đoạn thời gian đó, cả hai đều đã có những cảm xúc thật lòng nhất, những chân tình đẹp đẽ nhất dành cho nhau.
Chúng ta không thể xóa bỏ được quá khứ của mình, không thể trở về là con người như trước đây, những vết thương cũng đã lỡ rồi, nhưng cứ chìm đắm mãi trong những tiếc nuối, nhớ mong của quá khứ đó thì thật là buồn. Thế nên khóc đi, nốt hôm nay nữa, ngày mai vết thương sẽ dần lành lại. Mưa rơi rồi, mây đen sẽ tan.
Tình yêu có lẽ là một trong những trải nghiệm hạnh phúc nhất, đáng nhớ nhất và thú vị nhất của con người. Tình yêu có thể hạnh phúc lên đến đỉnh điểm, nhưng cũng đau khổ tột cùng khi tình yêu ra đi, và phải từ bỏ những gì mình từng trao trọn. Cho dù bạn từ bỏ tình yêu vì người bạn yêu đã không còn tình cảm hay vì lý do nào đi nữa, bạn không thể tránh khỏi đau khổ. Bạn sẽ phải chịu đựng những mất mát và thời gian sẽ chữa lành vết thương của nó. Khi bạn đồng ý từ bỏ điều gì đó, bạn biết mình có thể chịu đựng bao nhiêu nỗi đau, nhưng đừng tự cô lập bản thân, hãy học cách chữa lành từ mất mát.
Lần cuối “Trả lại anh yêu hết, trả lại những bình yên”
Lần cuối đi cùng nhau, lần cuối trao cho nhau cái ôm chào tạm biệt, lần cuối cùng gặp mặt, lần cuối nhìn nhau với tư cách là người yêu. Những lần cuối đó chắc chắn sẽ là một kỷ niệm đẹp trên con đường mà bạn sẽ đi. Hai chữ “lần cuối” nghe thật buồn và ngập trong tiếc nuối. Từ ngày mai em sẽ trả lại, sẽ sống với những ngày một mình, một mình thức dậy, một mình chạy xe đến chỗ làm, rồi lại một mình về nhà trong những buổi chiều tan tầm kẹt xe. Chẳng biết một mình, anh sẽ thế nào, có vui hơn, tự do hơn khi không có em hay không? Nhưng hôm nay em từ bỏ rồi. Tựa hoàng hôn cuối ngày, từng tia nắng cuối cùng chiếu rọi lên mặt nước lấp lánh, rồi khuất dần nơi chân trời. Trả lại anh yêu hết, trả lại những bình yên.